Sếu đầu đỏ sẽ không trở lại chợ xe điện
Không ai trong số họ hồi phục.
Ông Bảo cho rằng, có nhiều nguyên nhân khiến số lượng sếu bị suy giảm, trong đó chủ yếu là do mất môi trường sống. Sinh cảnh rừng thanh long kép (rừng thanh long kép khô) là nơi lý tưởng cho sếu sinh sản trong mùa mưa (tháng 6 đến tháng 9), gần như đã bị phá hủy hoàn toàn ở Đông Bắc Campuchia và Tây Nguyên Việt Nam. Đồng thời, môi trường sống tự nhiên của các vùng đất ngập nước xung quanh Đồng bằng sông Cửu Long và Biên Hòa (Campuchia) đã bị biến đổi thành đất nông nghiệp và nuôi trồng thủy sản. Việc trồng nhiều lúa hơn, thay đổi điều kiện thủy văn và sử dụng quá nhiều thuốc trừ sâu đã phá vỡ sự cân bằng của hệ sinh thái và thực sự khiến sếu không còn cơ hội sống sót. Bên cạnh đó, việc quản lý, bảo vệ các khu bảo tồn và “trồng cây” không đầy đủ đã khiến sếu biến mất.
Ở Myanmar và các quốc gia khác, do dân số thưa thớt nên việc phát triển nông nghiệp ở đồng bằng sông Irrawaddy bị đình trệ. Mức cao, mỗi năm chỉ sản xuất được một hoặc hai vụ. Sếu sống thân thiện ở đó, có thể làm tổ và sinh sản trên ruộng lúa nên việc bảo vệ tương đối dễ dàng.
Ở Thái Lan, sếu đã bị tuyệt chủng trong tự nhiên từ những năm 1980. Năm 2011, quốc gia này đã đưa ra kế hoạch thả cần trục. Cho đến nay, khoảng 100 người sống và có thể sinh sản trong tự nhiên. Đặc biệt đối với việc nuôi thả sếu và các loài động, thực vật hoang dã nói chung, chi phí rất cao và cần nhiều quy trình, công đoạn.
Phó giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Đất ngập nước cho biết việc bảo vệ đất nước đang ở giai đoạn mong manh, nhưng trung tâm bảo vệ có thể thay đổi cách tiếp cận của họ để quản lý tốt hệ sinh thái để sếu có thể được phục hồi. Bảo nói: “Trong trường hợp sếu hoang dã tuyệt chủng ở Việt Nam, điều quan trọng là phải học hỏi kinh nghiệm tái tạo môi trường sống và thả ở Thái Lan.” Red, nằm trong Khu bảo tồn thiên nhiên Anlong Phulin, Kampong Trach, Kampot (Campuchia) , Cách Shimoda (Jianjiang) 30 km, 2015. Ảnh: Nguyễn Công Toại.

Hai năm trước, con trống hạc cổ “chung thủy” 20 năm đã bay về nhà và chết trên giàn Chim khiến nhiều người cho rằng đây là một điềm báo lạc quan. Lúc đầu, cán bộ trung tâm định chôn anh ở khu A4, tức là chôn sếu ở khu tiếp liệu chính của sếu bằng đường về. Sau đó, nó được sử dụng làm mô hình và trưng bày tại sảnh chính của Trung tâm Xúc tiến Du lịch Xe điện, giúp mọi người có thêm cơ hội học hỏi.
Khi được hỏi về tương lai của sếu xe điện, ông già Haniou nói rằng ông không phải là nhà khoa học nên không chắc lắm, nhưng chắc chắn tình hình sẽ ngày càng tồi tệ hơn, ngày càng nhiều loài bản địa bị tiêu diệt. – “Hy vọng năm, mười năm nữa, con cháu sẽ được nhìn thấy những con hạc này trở về với đồng đội trên tay, không cần làm giàu thêm vốn hiểu biết về những chú hạc này”, ông Hải chỉ vào bức tường cổ kính. Ở đó, vợ anh ta tự may bức tranh, đó là cảnh một đàn sếu đang tung cánh.