Kể từ khi vay 800 triệu đô la Mỹ để mua nhà, tôi đã từ bỏ lối sống yêu thích của mình

Sau đây là chị Thu Nguyệt ở Hòa Bình chia sẻ quyết định nhanh chóng là chị có rất ít tiền tiết kiệm khi mua nhà:
Tôi lấy chồng năm 2013 và sinh em bé năm 2014. Vợ chồng tôi ở chung với bố mẹ chồng từ khi cưới nhưng cũng tính mua nhà ở riêng vì có một em trai và một con trai. Chúng tôi chỉ dự định mua một căn nhà nhỏ khoảng 700 triệu đô la Mỹ trong vài năm tới khi có nhiều tiền hơn, vì lúc đó số tiền tiết kiệm của hai vợ chồng chỉ là 100 triệu đô la Mỹ. -Nhưng khi biết có một dự án nhà ở trên phố sắp hoàn thành, khu dân cư mới có giá 1,2 tỷ đô la Mỹ, tôi quyết định bàn với chồng. Căn nhà có diện tích 60m2, cao 2,5 tầng. Tôi nghĩ tôi có thể kiếm tiền bằng cách cho thuê tầng 1, và có thêm thu nhập hàng tháng, vì nó có tổng cộng khoảng 20 căn nhà.
Huy động vốn vay từ người thân, chúng tôi có 3 triệu người và 800 triệu người đang thiếu. . Tôi làm việc trong ngân hàng nên được vay với lãi suất tốt nhất nên tôi quyết định vay và trả dần trong vòng 5 năm, dùng thế chấp căn nhà của vợ chồng tôi (bố mẹ già không giúp được nhiều tiền nên ủng hộ chúng tôi). Tôi chọn khoảng thời gian chi tiêu ngắn để buộc mình phải tiết kiệm và lên kế hoạch chi tiêu rõ ràng, chứ tiêu như trước là viển vông.
Lương của vợ chồng tôi là 22 triệu đô la Mỹ. Tiền gốc hàng tháng trả cho ngân hàng cố định là 13,3 triệu cộng với tiền lãi (tiền lãi sẽ giảm dần theo dư nợ), và lâu nhất tôi phải trả hơn 17 triệu mỗi tháng. Hàng tháng tôi đưa cho chồng 1 triệu, 4 triệu còn lại dùng cho mọi chi tiêu trong gia đình.
Năm đầu tiên bé bú mẹ hoàn toàn nên mình chỉ tốn tiền bỉm và ít quần áo, nhiệm vụ của mình là ăn nhiều, ăn đủ để uống sữa cho bé. Vì vậy, tôi từ chối mời ai ăn sáng, bánh mì, bánh mì… hoặc trưa, ngan, vịt… về nhà nấu nướng từ sáng đến tối. Trước đây, hai vợ chồng thường đi ăn trưa hàng ngày, nhưng giờ chỉ có thể ăn cơm ở nhà.
Trước đây, tôi cũng tiêu tiền mua sắm quần áo, mỹ phẩm vì lương cũng khá. . Mỗi cuối tuần, chúng tôi đi siêu thị hoặc Hà Nội để chơi, ăn uống. Tuy nhiên, khi nhận nhà, tôi quyết định giảm tiền thế chấp càng nhiều càng tốt để có thể mua được 300.000 đồng mỗi tháng.
Rau và thịt sạch, tôi có một ít từ bố mẹ tôi gần đó. Vì vậy, nó tốt hơn. Mỗi ngày tôi mua thức ăn với giá 80.000 – 90.000 đồng. Để tiết kiệm tiền ăn, tiền nước và tiền điện, hàng tháng tôi chỉ tiêu hết số tiền còn lại. Để phòng khi ốm đau, cuối năm tôi gửi ngân hàng mấy chục triệu tiền thưởng. Không bao giờ sử dụng số tiền này cho các hoạt động hàng ngày.
Năm ngoái, tôi cho thuê một tầng với giá thuê mỗi tháng là 2,5 triệu. Số tiền đủ để cho cô con gái 3 tuổi đi học mẫu giáo ở một trường tư thục. Lãi suất ngân hàng đang giảm dần nên tôi chỉ cần trả khoảng 15 triệu mỗi tháng. Tôi muốn tiết kiệm số dư 2 triệu đô la. Sau hơn một năm, tôi sẽ trả hết tiền lãi ngân hàng.
Tôi đã thực hiện nhiều thay đổi kể từ khi thế chấp. Từ một người chỉ thích mỹ phẩm và quần áo, thích đi du lịch, ăn uống, đã biết cách tiêu tiền và tiết kiệm hơn. Trước khi rơi vào hoàn cảnh này, tôi chưa bao giờ nghĩ có thể làm được. Tôi và vợ dự định sẽ tiếp tục mua một căn nhà khác gần đó sau khi trả hết tiền. Sau gần 4 năm “thắt lưng buộc bụng”, tôi đã rút ra được nhiều kinh nghiệm và sử dụng thời gian một cách khôn ngoan và khoa học hơn nên việc thêm một khoảng thời gian để đền đáp cũng không thành vấn đề. Thư mục không phản hồi