Single Blog

Đi du lịch nước ngoài, gia đình tôi tiết kiệm hơn đón Tết ở quê nhà

Tiêu dùng

Sau đây là phần thi của chị Vũ Nguyệt Ánh, 38 tuổi, sống tại TP.

Tôi không muốn ăn Tết ở TP.HCM, vì trời quá nóng và đi về phía Bắc, tôi lại gặp khó khăn vì xe cộ đông đúc nên hai năm qua, chúng tôi quyết định nghỉ Tết xa nhà. Tôi ngạc nhiên, dù ở nước ngoài nhưng tôi thấy mình rẻ hơn đón Tết ở quê nhà.

Tôi là người miền Bắc, và bố mẹ tôi vẫn sống ở Nguyên, Thái Lan. Gia đình chồng tôi không phải từ Sài Gòn, nhưng anh ấy đã chuyển đến đây với gia đình từ năm đầu tiên. Vợ chồng tôi cưới nhau được 11 năm đến giờ vẫn ăn Tết ở hai nơi. Thông thường, cả nhà sẽ bay về phía Bắc vào ngày thứ hai hoặc thứ ba, ở lại trong ngày chúng tôi phải đi làm hoặc đi học, sau đó trở về Sài Gòn. Có năm mẹ con tôi về quê trước Tết, mùng 4 chồng tôi ra đón, sau đó cả nhà bay vào nam. Chồng tôi không muốn ở nhà lâu vì không có không gian vui chơi. Năm khác về quê hôm cúng Táo quân, hôm sau về Sài Gòn. Chúng ta luôn phải đón Tết bình đẳng ở cả hai nơi.

Dù sao thì vé máy bay khứ hồi cho hai người lớn và hai trẻ em trong gia đình tôi mỗi năm không dưới 20 triệu. Thêm hai chiếc taxi từ nhà tôi ở quận 8 đến sân bay Tân Sơn Nhất, từ sân bay Nội Bài về nhà bà ngoại tôi ở quận Đạt Ma, giá khoảng 4 triệu đô la Mỹ. Nếu bỏ qua ô tô riêng của Thái Nguyên, chúng tôi vẫn phải tìm một chiếc taxi và lái xe thêm 15 km nữa để về đến nhà. Tiền bạc là một vấn đề, nhưng điều tôi lo lắng nhất là tranh nhau làm thủ tục ở sân bay, chuyến bay bị hoãn cả tiếng đồng hồ, chờ đợi hành lý hạ cánh lâu, rồi kiếm cảnh phóng xe lên đường. Đồng thời, trên đường cao tốc liên huyện về nhà, con tôi thường xuyên bị say tàu xe do đường núi quanh co. Hầu như năm nào gia đình tôi cũng bỏ hành lý xuống hoặc ở nhà.

Ở miền Bắc, trước ngày Tate, hai mẹ con sẽ mua quần áo mát mẻ. Năm tuổi thì mặc được, nhưng bọn trẻ lớn lên hàng năm nên tôi không thể không mua. Chúng tôi đã chi hàng triệu đô la, chỉ mua một vài bộ quần áo mà chúng tôi mặc mỗi năm một lần, và sau đó chúng tôi chúc phúc cho họ.

Tết ở thành phố chúng tôi vẫn sống nên vẫn phải trang hoàng nhà cửa, chuẩn bị đồ ăn đầy đủ, bày biện đồ ăn. Nhiều bàn thờ. Tôi chưa từng giới thiệu chi tiết nhưng ước tính cũng khoảng 10 triệu đồng. Đi chợ ngày xuân bao giờ cũng thấy lạc lõng. Tôi nhớ sáng 30 Tết, tôi đi chợ mua hai tờ tiền 500.000 đồng, mua một con gà, một ít tiền vàng, ba gói bông, hai quả nho, ba gói trầu cau và hai trái dừa. Một chùm sung và hai trái xoài không có tiền. Tôi vội vã về nhà và có thêm tiền để mua tất cả những thứ tôi cần trên giấy tờ.

Mỗi năm tôi buôn thêm 10 triệu đô la mới để mừng tuổi, rồi đi lễ chùa. Thanh niên nông thôn vui vẻ rẻ. Sở dĩ có nhiều người may mắn ở thành phố này là vì bố mẹ họ cũng cho con tôi rất nhiều. Năm 2016, tôi rất hài lòng với 50.000 đồng, tôi nhận thấy ngay một số em có vẻ không vui vì ít. Tôi sử dụng hết số tiền mới của mình hầu như mỗi năm và sau đó quay trở lại làm việc.

Vậy thì tôi tiếp tục tặng quà trước Tết. Nhà chồng có truyền thống, Tết bố mẹ vẫn cho nhau ăn, một người mang cơm, một người mang bia, một người mang gà … đôi khi giống như đổi món vậy. Tuy nhiên, cách ăn của chúng ta khác nhau nên không phải quà nào chúng ta nhận được cũng dùng được. Ví dụ như xúc xích, nhà mình chồng nào cũng ăn được món này. Bao nhiêu năm, chú hai cho chúng tôi cái túi, chồng tôi chỉ ăn có hai tháng, tôi phải mua sắm thêm vài thứ khác… mỗi năm đưa cho chú 4 triệu để chú mua quà, làm thủ tục này nọ. Gia đình bạn – Tính sơ sơ, mỗi năm chúng tôi đón Tết khoảng 50 triệu đồng, chưa kể nhiều khoản lặt vặt trên đường đi chơi Tết hay vào khu vui chơi giải trí. Ngày xuân. Tài chính rủng rỉnh, nhưng áp lực công việc cả năm rất nặng nề, đến Tết không có ngày nghỉ ngơi, bận mua sắm, tất bật dọn dẹp, ăn mừng gấp rút. Năm mới, với mấy câu chúc xã giao, mọi thứ về quê … sợ Tết.

Năm ngoái, vào dịp kỷ niệm 10 năm ngày cưới 30 Tết, tôi thuyết phục chồng cho cả nhà đi Thái Lan. Chúng tôi đặt một chuyến du lịch trong 6 ngày 5 đêm và trả cho công ty du lịch 33 triệu USD (do khuyến mãi 3 triệu). Chúng tôi không tham gia nhiều hoạt động thú vị, những hoạt động này không tốn tiền ngoài tour, vì con cái chúng tôi không cần mua sắm nên cả nhà đã chi khoảng 45 triệu đô la Mỹ cho chuyến đi. – Tết năm ngoái dẹp được nhiều thủ tục tẻ nhạt, năm nay 30 Tết về Campuchia rồi bắt xe khách từ Sài Gòn.Ở Phnôm Pênh. Lần này, chúng tôi đi bụi để thư giãn tối đa, thay vì dậy sớm và ăn uống đúng giờ như khi đi tour. Tối qua, sau khi thăm thủ đô Phnom Penh 5 ngày, chúng tôi trở về Sài Gòn. Sau khi tính toán, tất cả chi phí đi lại về quê của tôi là 25 triệu đô la Mỹ. Chúng tôi đã mang một chiếc xe buýt từ Việt Nam. Lên thành phố thuê xe ôm đi chơi. Chúng tôi thuê một phòng đôi trong một khách sạn ba sao với bữa sáng miễn phí. Mặc dù nhiều cửa hàng của Trung Quốc và Việt Nam cũng đóng cửa để đón Tết cổ truyền, chúng ta vẫn có thể thưởng thức các món ăn đường phố và đồ ăn nhẹ nhà hàng ở nước bạn. Chúng tôi cũng có thể mua cá khô về làm quà, cũng có thể mua quần áo vì nhìn đẹp mà thực tế không có cầu. Ông bà của bạn không thể chờ đợi. Nếu năm sau tiếp tục tìm người thắp hương vào mùng 1 Tết, có thể em sẽ sang Hàn Quốc, thậm chí mời cả bố mẹ, vì năm nay em thấy nhiều công ty đưa ra Hàn Quốc khoảng 12-13 triệu / người.

Không tính đến tình hình du lịch nước ngoài tự túc, thống kê của cơ quan du lịch Việt Nam chỉ ra rằng số lượng người đến đó tăng trong dịp Tết Nguyên đán. Trong dịp Tết này, Viettourist bán được 2500 chỗ, trong đó 80% là khách nước ngoài, tăng 10% so với năm ngoái. Lượng khách du lịch Việt Nam đón Tết ở nước ngoài đạt 10.000 người, tăng 20% ​​so với năm ngoái. Năm nay, Vietravel Tết sẽ tổ chức 14 đoàn đến từ Hoa Kỳ, 31 đoàn đến từ Úc và 41 đoàn đến từ châu Âu, mỗi đoàn từ 25 đến 30 khách. Đây là số hồ sơ được công ty lưu giữ trong dịp Tết.

Hoàng Anh (Ghi)

Leave a Reply